Đại Phương Quảng Hoa Nghiêm Kinh

ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG HOA NGHIÊM KINH Q.8c

PHẠM HẠNH - Phẩm 12

04/02/2022

Đại Phương Quảng Hoa Nghiêm Kinh
Quyển 8
PHẠM HẠNH
Phẩm 12
Đại Tạng Kinh 9 - số 278
Dịch từ Phạn sang Hán : Phật Đà Bạt Đà La (Đông Tấn)

Dịch từ Hán sang Việt : Chân Hiền Tâm

Lúc đó, thiên tử Chánh Niệm bạch với Bồ-tát Pháp Tuệ rằng : Thưa Phật tử! Trong tất cả thế giới, các đại Bồ-tát tín gia, phi gia xuất gia học đạo, xả ly trang sức thế tục, mặc áo pháp y, các Bồ-tát đó phương tiện tu tập phạm hạnh thế nào để đầy đủ đạo của Bồ-tát Thập trụ mà chóng thành tựu bồ-đề vô thượng bình đẳng?

Bồ-tát Pháp Tuệ đáp thiên tử Chánh Niệm rằng : Thưa chánh sĩ! Đại Bồ-tát này nếu một lòng chuyên cầu bồ-đề vô thượng thì trước phải phân biệt 10 loại pháp. Thế nào là mười? Đó là thân, thân nghiệp, khẩu, khẩu nghiệp, ý, ý nghiệp, Phật, pháp, tăng, giới. Nên như vậy mà quán : Thân là phạm hạnh ư? Cho đến … Giới là phạm hạnh ư?

Nếu THÂN là phạm hạnh thì phải biết phạm hạnh không thanh tịnh, phải biết phạm hạnh là phi pháp, phải biết phạm hạnh là vẩn đục, phải biết phạm hạnh là xấu ác, phải biết phạm hạnh là uế trược, phải biết phạm hạnh là trần cấu, phải biết phạm hạnh là xiểm khúc, phải biết phạm hạnh là tám vạn hộ trùng.

Nếu THÂN NGHIỆP là phạm hạnh thì phải biết tứ uy nghi của thân là phạm hạnh, nhìn liếc trái phải, giơ chân hạ chân là phạm hạnh.

Nếu KHẨU là phạm hạnh thì phải biết âm thanh là phạm hạnh, phải biết ngữ ngôn là phạm hạnh, phải biết tâm xúc là phạm hạnh, phải biết lưỡi động là phạm hạnh, phải biết răng môi hòa hợp là phạm hạnh.

Nếu KHẨU NGHIỆP là phạm hạnh thì phải biết ngữ ngôn là phạm hạnh, phải biết tác, vô tác, xưng, cơ, hủy, dự … đã nói đó, là phạm hạnh.

Nếu Ý là phạm hạnh thì phải biết giác, quán, nhớ, nghĩ, không quên, tư duy, huyễn mộng v.v… đều là phạm hạnh.

Nếu Ý NGHIỆP là phạm hạnh thì phải biết tưởng là phạm hạnh, thi thiết là phạm hạnh, lạnh, nóng, đói, khát, khổ, sướng, buồn, vui … đều là phạm hạnh.

Nếu PHẬT là phạm hạnh thì sắc là Phật? Thọ, tưởng, hành, thức là Phật? Ba mươi hai tướng, tám mươi vẻ đẹp là Phật? Tất cả thần túc, nghiệp báo là Phật?

Nếu PHÁP là phạm hạnh thì chánh giáo là pháp? Tịch diệt ly niết bàn là pháp? Sinh, không sinh là pháp? Thật, không thật là pháp? Hư vọng là pháp? Hợp tán là pháp?

Nếu TĂNG là phạm hạnh thì hướng về quả Tu-đà-hoàn là tăng? Được quả Tu-đà-hoàn là tăng? Hướng về quả Tư-đà-hàm, A-na-hàm, A-la-hán là tăng? Được quả Tư-đà-hàm, A-na-hàm, A-la-hán là tăng? Tam minh lục thông là tăng? Thời giải thoát là tăng? Phi thời giải thoát là tăng?

Nếu GIỚI là phạm hạnh thì giới tràng là giới? Thập chúng là giới? Thanh tịnh không thanh tịnh là giới? Giới sư là giới? Tam ma hòa thượng là giới?

Đại Bồ-tát nên như vậy mà quán sát 10 loại pháp.

Cũng biết quá khứ không chỗ đến, vị lai vô sở hữu, hiện tại thì không người làm, không người biết, không người thọ báo. Đời này không đến đời kia. Đời kia không đến đời này. Pháp nào là phạm hạnh? Pháp phạm hạnh ở tại chỗ nào? Ai có pháp phạm hạnh này? Pháp phạm hạnh này là có hay là không? Là sắc pháp hay là phi sắc pháp? Là pháp thọ, tưởng, hành, thức hay là không pháp thọ, tưởng, hành, thức? Đại Bồ-tát chánh niệm không chướng ngại quán sát phân biệt các pháp ba đời bình đẳng, giống như hư không, không có hai tướng. Người quán như thế, trí tuệ vô quái ngại, ở nơi các pháp mà không thủ tướng, vì tất cả các pháp không có tự tánh. Nơi tất cả Phật và các Phật pháp, bình đẳng quán sát giống như hư không. Đó gọi là phương tiện tu tập phạm hạnh thanh tịnh của đại Bồ-tát.

Cũng tu tập thêm 10 pháp tăng thượng. Thế nào là mười? Đó là Thị xứ phi xứ trí, Khứ lai hiện tại chư nghiệp báo trí, Nhất thiết chư thiền tam muội chánh thọ giải thoát cấu tịnh khởi trí, Chúng sinh chư căn trí, Tùy chư dục lạc trí, Chủng chủng tánh trí, Chí nhất thiết xứ đạo trí, Vô chướng ngại túc mệnh trí, Vô chướng ngại thiên nhãn trí, Đoạn tập khí trí. Đó là mười. Như thế mà quán sát 10 lực thậm thâm vô lượng của Như Lai, trưởng dưỡng đầy đủ tâm đại từ bi ; Đều phân biệt chúng sinh mà không bỏ chúng sinh cũng không bỏ tịch diệt ; Hành nghiệp vô thượng mà không cầu quả báo ; Quán tất cả pháp như huyễn, như mộng, như điện, như hưởng, như hóa. Đại Bồ-tát quán như thế, dùng ít phương tiện mà chóng được tất cả công đức của chư Phật, thường thích quán sát pháp tướng không hai. Nếu có việc đó, lúc mới phát tâm liền thành chánh giác, biết tánh chân thật của tất cả pháp, đầy đủ tuệ thân không do nơi khác mà ngộ.